Bài này, viết khi 16 tuổi, đang học 12V Lam Sơn
CÓ CÔ BÉ NGÀY XƯA
Gió kể rằng: Có cô bé ngày xưa
Hay nũng nịu, thường đòi ăn buổi tối
Hay khóc nhè và hay hờn dỗi
Mỗi khi bị mẹ mắng. Lạ lùng chưa?
Gió kể rằng: Có cô bé ngày xưa
Rất ham chơi, để nồi cơm bén
Lang thang suốt buổi trưa trời nắng
Chạy nhảy vào cả những lúc mưa…
Cô bé ngày xưa, ơi cô bé ngày xưa
Giờ đã lớn, mười sáu rồi gió ạ
Có thể gió sẽ cho là rất lạ
Cô bé hay suy tư, hay vơ vẩn một mình
Cô bé ngày xưa, cái cô bé ngày xưa
Lãng mạn lắm, ép phượng vào trang sách
Thấy lá rụng cũng buồn, vô cớ khóc
Biết làm duyên với mái tóc ngang lưng
Cô bé ngày xưa đã hết bướng ương
Cũng đã hết đòi ăn quà buổi tối
Mắt xoe tròn với hàng mi bối rối
Ôi, đâu rồi “Cô bé ngày xưa”?.
(Bài đăng trên Hoa học trò số 5/1992)
2 bài này, viết khi tốt nghiệp đại học, mới đi làm
NHÀ
Là một nơi khi xa ta nhớ về
Là dòng sông khi buồn ta trầm mình xuống tắm
Là con đò chở ta qua những bến thời gian.
Xứ Thanh
Mưa nhiều nhưng vẫn nóng
Khi xa,
Ta không dám quay nhìn
Sợ dòng sông níu ta lội nước
Sợ con đò chở ta tới ngày xưa
Sợ nước mắt không làm vơi cơn nhớ
Tuổi thơ …. bạn… im lặng lúc tiễn đưa.
Thì đừng ghét cơn mưa phùn ướt áo
Thì đừng phai ánh mắt thủơ ban đầu
Thì đừng giấu điều gì đang cố giấu
Bởi dù xa – ta nào có quên đâu./.
(1999)
HANG MA
Bên suối
Những viên sỏi trắng lên
Tôi đặt dấu chân rón rén
Tiếng nước chảy cũng mềm
Sợ giật mình buổi sáng
Buổi sáng này
Tôi đứng giữa núi đồi
Giữa đất trời
Nghe thiên nhiên âm u vi vu bài ca hùng vĩ.
Vách đá phẳng lỳ phả vào tôi khí trời rờn rợn.
Dòng nước chảy từ trăm con suối nhỏ
Những lá kia cũng đã rụng về cội
Tôi gom lại những cành lá vàng khô
Châm lửa bên bờ suối
Khói xoá tan sương mù bình minh
Xoá đi trong tôi sự sợ hãi
Tiếng suốic róc rách
Viên sỏi tình yêu trong tôi cựa quậy
Cựa mình
Để hồi sinh./.
(Hang Ma, Quan Hoá, 1999)
Còn bài này, viết sau khi cưới chồng, hi hi, hết cả lãng mạn mất rồi
TRÊN ĐƯỜNG VỀ NHÀ
Ngày Lễ Valentine’s
Anh không tặng em Chocolate
Cũng chẳng mang về bó hồng nào hết
Chúng ta không phải là tình nhân
Chúng ta là vợ chồng
Trời chưa hết mưa xuân
Gió luồn sâu tay áo
ước em ngồi sau xe ríu rít
Thèm được nắm tay em
ước lúc nào cũng là trời đêm
Em không còn ngượng ngùng giấu nụ cười sau mái tóc
Gió hà vào mặt ướt
Thèm được em hôn.
22h00 ngày 6/2/2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét