BIỆT THỰ SỤP ĐỔ
Mẹ cha cuộc sống đọa đày
Tự nhiên cảm hứng nó bay đâu rồi
Xa nhà hơn 1 ngày thôi
Bao nhiêu sự việc rối bời cả lên
Trên giường ,thằng lớn đang rên
Nó kêu,con sốt gọi tên bố Quỳnh
Thằng em nhảy nhót linh tinh
Hai chân thâm tím,khắp mình đầy hoa
Vào buồng vừa tụt quần ra
Kịp lau cái súng,thế là mặc vô
Ào ào phóng vội ôtô
Cả nhà đi viện,Bác Hồ mang theo
Tâm hồn nặng trĩu đá đeo
Đúng là cái tuổi con mèo chớ trêu
Ngày xưa mà sớm biết yêu
Tán em cùng khóa,thử liều xem sao
Bây giờ đang hưởng ngọt ngào
Không còn chịu cảnh lao đao dư lày
Gần 4 chục vẫn loay hoay
Hai thằng trông ngóng,đợi ngày lớn khôn
Tích năng được chút tâm hồn
Nó bay theo gió,nó vờn theo mây
Thôi thì cố gắng lên đây
Mấy lời nhắn nhủ chẳng hay ho gì
Biệt thự thơ,dẹp bỏ đi
Ngày mai em lại trở về lều thơ.....
LỜI ĐỘNG VIÊN CỦA BẠN DẦN-12T
Bố Quềnh chớ vội lo âu
Trẻ con đau ốm nóng đầu thường thôi
Mùa hè khắc nghiệt nắng nôi
Giữ cho thoáng mát xong rồi thuốc thang
Trẻ con đau ốm nóng đầu thường thôi
Mùa hè khắc nghiệt nắng nôi
Giữ cho thoáng mát xong rồi thuốc thang
Vài hôm nữa tiết thu sang
Các con khỏe mạnh lại càng thêm thơ
Biệt thự rộng cửa mộng mơ
Anh em thỏa dịp mong chờ bấy lâu...
LỜI CÁM ƠN CỦA BỐ CHÁU
Cảm ơn bác đã động viên
Trẻ con bị ốm là điên cái đầu
Ở nhà chẳng dám đi đâu
Sẵn sàng trực chiến,mặt nhầu cả ra
Chúng gào ,chúng khóc,chúng la
Chúng chẳng theo bà,cứ gọi bố ơi!
Viện Nhi,đông kín cả người.
Sơ sơ xét nghiệm,đi toi một ngày
Đấy là chưa kể vào đây
Vi trùng,vi khuẩn nó bay hàng đàn
Nhè thằng bị ốm nó phang
Tiếng kêu,cả tiếng la làng ầm lên
Mộng mơ gác lại một bên
Việc xong,em sẽ đáp đền pà con.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét