Rời Linh Trường trong anh lòng trĩu nặng
Đeo đẳng theo những:trông đợi ,yêu thương
Giận hờn và có khi là oán trách
Trên đường về anh luôn hoài tự vấn
Nắng gió Linh Trường,sẵn cả bóng đêm
Và sẵn có những gì mình đã có
Anh quá hèn nên chẳng thể nhen lên
Dù chỉ là đốm lửa
Để thổi bùng những khao khát bấy lâu
Ngồi cạnh em anh chẳng dám uống say
Chẳng chém gió dù ngày thường vẫn vậy
Sợ trải lòng mình cho đam mê trỗi dậy
Đã cháy rồi làm sao dập được đây?
Dẫu Linh Trường chẳng thể Khâu Vai
Tan chợ phiên ai về nhà người nấy
Em của anh thì không phải vậy
Trót yêu anh rồi thì mãi vẫn yêu anh
Giá cuộc đời có thể undo
Có lẽ anh chẳng thể làm khác được
Anh rất yêu vợ con,em same same thế
Và mình cũng hiểu rằng:
Sau lửa trại hồng,là khoảng tối mênh mông!!!
(Tác giả ẩn trong bóng đêm)
2 nhận xét:
Bài thơ này của ai thế nhỉ?tò mò quá
hehe,thơ ai đấy nhỉ
Đăng nhận xét